Rau đắng

Vợ tôi sợ những gì  - Rau đắng

16/12/2014 21:14
Lượt xem 7675

Vợ tôi sợ đủ mọi thứ trên đời này: sợ từ con ruồi, sợ bọn lưu manh, sợ đứng trên cao, sợ nước lã, sợ anh thợ chữa máy nước của khu nhà ở, sợ tối, sợ động đất, sợ nếp nhăn trên da mặt, sợ cả cái bóng của chính mình, vân vân và vân vân...

Mùa hè thì vợ tôi sợ đến mùa đông người ta bắt đầu đến sửa chữa lò sưởi. Mùa đông thì vợ tôi lại sợ người ta cho tôi được nghỉ phép mà đáng ra tôi phải được nhận vé đi nghỉ từ mùa hè hay mùa thu.

Vợ tôi hốt hoảng khi thấy dự báo thời tiết trên thế giới nói mùa hè sẽ rét sớm, vì như vậy ở Ma-rốc sẽ bị mất mùa chanh cam.

Vợ tôi run lên khi nghe báo tin là mùa đông sẽ ấm, vì sợ như vậy sẽ có dịch cúm ở Hồng Kông.

Vợ tôi không dám đi máy bay vì sợ lọt vào những lỗ hổng không khí.

Vợ tôi sợ đi xe lửa vì thường hay gặp những người phục vụ và khách đi nghỉ say rượu.

Không phải là ta có thể đi bất kỳ chỗ nào bằng xe ô-tô-buýt hay tắc-xi. Nhưng ngay cả ở những tuyến đường có thể, vợ tôi cũng không bao giờ đi xe buýt hay xe tắc-xi. Vợ tôi không đi xe ô-tô-buýt vì sợ trong ổ vé hết vé và tuy đã bỏ tiền vào hộp vẫn bị mang tiếng là đi lậu vé. Vợ tôi sợ đi xe tắc-xi, bởi vì tài xế lái đi chu du khắp thành phố, rồi chiếc máy tính cây số và tính tiền sẽ chỉ những con số thiên binh có thể làm cho bạn đến khánh kiệt.

Vì vậy các bạn có thể hỏi: vợ tôi đi phố như thế nào?

Vợ tôi đi phố cũng hệt như vợ I-go Pê-trô-vích, nghĩa là xách theo ba cái bị, đi nhẹ về nặng, đi thì túi rỗng, về thì đến một quả táo rơi trúng túi cũng không còn chỗ nào mà lọt vào nữa. Bởi vì vợ tôi sợ vợ I-go Pê-trô-vích sẽ mua tranh mất của mình, những thứ mà vợ tôi rất cần, hoặc không cần, nhưng cũng cứ mua để khỏi bị kém người.

Còn vợ I-go Pê-trô-vích bao giờ cũng mua nhiều vì sợ vợ tôi mua mất những thứ mà bà ta ao ước hàng tuần lễ nay.

Vì thế mà vợ tôi lại gặp vợ I-go Pê-trô-vích ngoài phố, khi cả hai người đều xách hai tay hai túi nặng đến nỗi mệt không thể cất tiếng chào nhau theo đúng phép lịch sự được. Bởi vì vợ tôi luôn luôn sợ là mình không lịch sự bằng vợ I-go Pê-trô-vích.

Vợ tôi rất sợ bị ốm bởi vì đã có một lần nghe vợ I-go Pê-trô-vích kể lại rằng em họ mình bị tiêm nhầm thuốc. Sau đó, người bệnh kia bị phát ban lên đỏ dừ mặt. Đó là cái thứ mà vợ tôi còn sợ hơn cả các bác sỹ lẫn y tá.

Nhưng có lẽ điều mà vợ tôi sợ nhất, là bị lạc hậu hơn vợ I-go Pê-trô-vích. Còn vợ I-go Pê-trô-vích thì lại sợ không am hiểu tình hình bằng vợ tôi.

Do đó, I-go Pê-trô-vích đã phải đặt mua dài hạn đủ thứ báo chí: từ báo Màn ảnh Xô viết đến báo Mốt thời thượng, từ báo Sao đỏ đến báo Ngôi sao phương Đông, từ báo Người săn bắn cho tới báo Sự nghiệp cứu hoả phòng cháy. Bởi vậy, vợ tôi rất sợ sẽ không mua được tờ báo nào đó có đăng truyện, tiểu thuyết mà vợ I-go Pê-trô-vích luôn luôn được bác bán sách để dành cho.

Còn tôi thì cũng hơi ghen tị với bạn một chút, vì anh ta thật là một người đàn ông dũng cảm. Sau khi từ Bắc cực trở về, anh ta lại xung phong nhận công tác ở sa mạc Ca-ra-cum ba năm nữa. Anh không sợ rét cũng chẳng sợ nóng, chẳng sợ nước lã, chẳng sợ ruồi muỗi, và cũng không sợ vợ mình phàn nàn.

Nhưng trở lại câu chuyện của vợ tôi. Có thể vợ tôi cũng không sợ một cái gì đó trên đời này.

Đó là vợ tôi không sợ tôi.

Các tác phẩm khác

Ngân hàng  - Rau đắng

16/12/2014 21:13
Lượt xem 5888
Cứ bước vào ngân hàng là tôi bị khớp. Các nhân viên nhìn tôi dọa dẫm, quầy giao dịch thì lạnh lùng, ánh tiền khiến tôi toát mồ hôi hột. Tóm lại, mọi thứ trong ngân hàng đều như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Vì vậy, mỗi lần có việc gì dính dáng đến ngân hàng là tôi lại trở nên ngốc nghếch thậm tệ.

Chiếc đồng hồ có chim cúc cu  - Rau đắng

16/12/2014 21:12
Lượt xem 6123
Bây giờ vợ tôi đặt ngược vấn đề đến là căng: "Hoặc là em, hoặc là các bạn!". Thế là tôi đành phải chịu. Nhưng lần này sắp đến sinh nhật của Gô-sô, anh bạn thân nhất của tôi. Thế nào cũng phải đến dự! Nhưng không thể cùng đến với vợ tôi được, vì tất cả đều là dân chưa vợ,..

Cú điện thoại bực mình  - Rau đắng

16/12/2014 21:11
Lượt xem 5341
Hừ! Về việc đó thì xin anh để cho chúng tôi xem xét. Các anh biết rất rõ rằng, trong thành phố của chúng ta có một công ty bảo hiểm. Thế mà các anh lại dám làm mất uy tín cơ quan đó. Các anh phải cải chính lại ngay, không thì chúng tôi sẽ kiện đấy!

Một chuyện khôi hài  - Dương Quốc Hải - Rau đắng

16/12/2014 21:09
Lượt xem 6172
Đột nhiên, trái tim mẫn cảm của người nghệ sĩ trong anh hiểu ra tất cả. Anh thấy đau buốt trong ngực mình! Ôi trái tim anh...

Lấy vợ xấu  - Vũ Trọng Phụng - Rau đắng

16/12/2014 21:07
Lượt xem 6099
Thưa ông, nó chỉ chiều đãi tôi có mấy tháng đầu mà thôi. Bây giờ, có con với nhau rồi, vợ tôi chẳng cần gì nữa. Nó đã bắt đầu nặng lời với tôi, nghe chị em ăn mặc rất lố lăng, và ghen lắm, ồ! Ghen lắm, hễ tôi đi chơi khuya là thế nào cũng đập phá đồ đạc chạy ra đường kêu cứu "ông bà hàng phố",...

Nhập khẩu cả Trời  - Rau đắng

16/12/2014 21:04
Lượt xem 5137
Sau lễ khánh thành, nho trái được thu mua với giá có lợi cho nông dân. Nhưng rồi kho nguyên liệu cũng không đủ sức chứa, vì "không có đầu ra"! Việc thu mua nho trái cũng tạm ngưng. Nhà máy rượu nho không cho ra rượu...

Thanh tra sắp đến  - Rau đắng

16/12/2014 21:01
Lượt xem 6295
Sở chúng tôi có 29 thầy phán và gần 20 long tong. Chắc hẳn các bạn có nghe nói về hưu trí được hưởng nguyên lương. Tất cả mọi người chúng tôi đều ra sức thực hiện câu châm ngôn đó. Không, chúng tôi không có ai bỏ việc và trong giờ chính quyền mỗi người đàng hoàng một ghế...

Cả một ổ  - Rau đắng

16/12/2014 20:56
Lượt xem 5971
Thằng ăn cắp đi đất, cởi trần, trên người không có chỗ nào mà túm được cả. Viên cảnh binh luồn tay vào nắm lấy mớ tóc dài giữ cho hắn khỏi chạy mất. Thân hình bẩn thỉu của thằng ăn cắp lộ ra từ những chỗ thủng ở chiếc quần lính cũ giờ đã biến thành mớ giẻ rách.

Lỗi là tại anh  - Rau đắng

16/12/2014 20:54
Lượt xem 4852
Giá anh không làm như thế, như thế... thì đời nào ông chủ lại đuổi. Mà một khi anh đã cả gan làm những chuyện như vậy, thì lỗi là tại anh rồi còn quái gì! Chính anh có lỗi thôi! Cuối cùng, bao giờ họ cũng kết án tôi như vậy, và vẻ hài lòng hiện rõ ra mặt...

Xót tiền dân  - Rau đắng

16/12/2014 20:52
Lượt xem 6080
Tôi đã ở các ô-ten ngoại quốc, hành lang của họ còn rộng nữa. Thôi được, cứ cho rằng hành lang theo thiết kế đi, nhưng số lượng hành lang ít quá... Khách sạn mà có mấy cái hành lang như thế. Không làm thì thôi, đã làm thì làm ra làm. Tiền dân, tiền nước! Phải biết xót chứ...

Hiển thị 1 - 10 tin trong 82 kết quả