Rau đắng

Vợ tôi sợ những gì  - Rau đắng

16/12/2014 21:14
Lượt xem 7644

Vợ tôi sợ đủ mọi thứ trên đời này: sợ từ con ruồi, sợ bọn lưu manh, sợ đứng trên cao, sợ nước lã, sợ anh thợ chữa máy nước của khu nhà ở, sợ tối, sợ động đất, sợ nếp nhăn trên da mặt, sợ cả cái bóng của chính mình, vân vân và vân vân...

Mùa hè thì vợ tôi sợ đến mùa đông người ta bắt đầu đến sửa chữa lò sưởi. Mùa đông thì vợ tôi lại sợ người ta cho tôi được nghỉ phép mà đáng ra tôi phải được nhận vé đi nghỉ từ mùa hè hay mùa thu.

Vợ tôi hốt hoảng khi thấy dự báo thời tiết trên thế giới nói mùa hè sẽ rét sớm, vì như vậy ở Ma-rốc sẽ bị mất mùa chanh cam.

Vợ tôi run lên khi nghe báo tin là mùa đông sẽ ấm, vì sợ như vậy sẽ có dịch cúm ở Hồng Kông.

Vợ tôi không dám đi máy bay vì sợ lọt vào những lỗ hổng không khí.

Vợ tôi sợ đi xe lửa vì thường hay gặp những người phục vụ và khách đi nghỉ say rượu.

Không phải là ta có thể đi bất kỳ chỗ nào bằng xe ô-tô-buýt hay tắc-xi. Nhưng ngay cả ở những tuyến đường có thể, vợ tôi cũng không bao giờ đi xe buýt hay xe tắc-xi. Vợ tôi không đi xe ô-tô-buýt vì sợ trong ổ vé hết vé và tuy đã bỏ tiền vào hộp vẫn bị mang tiếng là đi lậu vé. Vợ tôi sợ đi xe tắc-xi, bởi vì tài xế lái đi chu du khắp thành phố, rồi chiếc máy tính cây số và tính tiền sẽ chỉ những con số thiên binh có thể làm cho bạn đến khánh kiệt.

Vì vậy các bạn có thể hỏi: vợ tôi đi phố như thế nào?

Vợ tôi đi phố cũng hệt như vợ I-go Pê-trô-vích, nghĩa là xách theo ba cái bị, đi nhẹ về nặng, đi thì túi rỗng, về thì đến một quả táo rơi trúng túi cũng không còn chỗ nào mà lọt vào nữa. Bởi vì vợ tôi sợ vợ I-go Pê-trô-vích sẽ mua tranh mất của mình, những thứ mà vợ tôi rất cần, hoặc không cần, nhưng cũng cứ mua để khỏi bị kém người.

Còn vợ I-go Pê-trô-vích bao giờ cũng mua nhiều vì sợ vợ tôi mua mất những thứ mà bà ta ao ước hàng tuần lễ nay.

Vì thế mà vợ tôi lại gặp vợ I-go Pê-trô-vích ngoài phố, khi cả hai người đều xách hai tay hai túi nặng đến nỗi mệt không thể cất tiếng chào nhau theo đúng phép lịch sự được. Bởi vì vợ tôi luôn luôn sợ là mình không lịch sự bằng vợ I-go Pê-trô-vích.

Vợ tôi rất sợ bị ốm bởi vì đã có một lần nghe vợ I-go Pê-trô-vích kể lại rằng em họ mình bị tiêm nhầm thuốc. Sau đó, người bệnh kia bị phát ban lên đỏ dừ mặt. Đó là cái thứ mà vợ tôi còn sợ hơn cả các bác sỹ lẫn y tá.

Nhưng có lẽ điều mà vợ tôi sợ nhất, là bị lạc hậu hơn vợ I-go Pê-trô-vích. Còn vợ I-go Pê-trô-vích thì lại sợ không am hiểu tình hình bằng vợ tôi.

Do đó, I-go Pê-trô-vích đã phải đặt mua dài hạn đủ thứ báo chí: từ báo Màn ảnh Xô viết đến báo Mốt thời thượng, từ báo Sao đỏ đến báo Ngôi sao phương Đông, từ báo Người săn bắn cho tới báo Sự nghiệp cứu hoả phòng cháy. Bởi vậy, vợ tôi rất sợ sẽ không mua được tờ báo nào đó có đăng truyện, tiểu thuyết mà vợ I-go Pê-trô-vích luôn luôn được bác bán sách để dành cho.

Còn tôi thì cũng hơi ghen tị với bạn một chút, vì anh ta thật là một người đàn ông dũng cảm. Sau khi từ Bắc cực trở về, anh ta lại xung phong nhận công tác ở sa mạc Ca-ra-cum ba năm nữa. Anh không sợ rét cũng chẳng sợ nóng, chẳng sợ nước lã, chẳng sợ ruồi muỗi, và cũng không sợ vợ mình phàn nàn.

Nhưng trở lại câu chuyện của vợ tôi. Có thể vợ tôi cũng không sợ một cái gì đó trên đời này.

Đó là vợ tôi không sợ tôi.

Các tác phẩm khác

Chát xình chát chát bùm  - Rau đắng

16/12/2014 19:01
Lượt xem 3358
Tôi đã hiểu được thấu đáo điều này: con người cần phải làm mọi việc cho đúng lúc, phù hợp với lứa tuổi của mình. Nếu không sẽ thành trò cười cho thiên hạ. Người ta nói vậy mà đúng: ai đến 54 tuổi đầu còn chơi bời phá phách thì kẻ ấy sẽ không còn được yên ổn ở trên cõi đời này...

Câu chuyện không có muối  - Rau đắng

16/12/2014 18:59
Lượt xem 4228
Một lần tôi vào cửa hàng thực phẩm, thấy bán bia Pinđen. Đây là loại bia ngon nhất ở Tiệp Khắc mà tại Bra-ti-xla-va không mấy khi có bán. Tất nhiên tôi phải tận dụng dịp may hiếm có này mà mua nhét đầy cặp da.

Các chuyên gia  - Rau đắng

16/12/2014 18:57
Lượt xem 3855
Chẳng còn cách nào khác, đành phải gọi thợ khác đến. Anh chàng đã đến. Ngắm nghía, xem xét, bò dưới bồn... Ađam và Ana luôn cảnh giác. Họ kể với "chuyên gia" điều gì đã xảy ra và không cho anh ra khỏi nơi này nếu như không xem lại toàn bộ nhà tắm...

Cuộc đời buồn tẻ quá  - Rau đắng

16/12/2014 18:56
Lượt xem 3277
Thời gian gần đây chị rất mê các phim săn bắt cướp. Anh đưa chị đi xem phim mỗi tuần ba lần, vào buổi tối, ở rạp gần nhà. Xem xong phim nào, chị cũng bị giật mình trong giấc ngủ, hay thức giấc vào lúc giữa đêm và hét toáng lên làm anh cũng bật dậy theo luôn...

Con mèo Tobermory  - Rau đắng

16/12/2014 18:53
Lượt xem 3619
Thỉnh thoảng chúng ta thấy một con mèo tinh khôn tuyệt vời, vượt xa đồng loại, cũng y như trường hợp loài người vậy. Khi tôi làm quen với Tobermory cách đây độ một tuần, tôi biết ngay mình đã gặp một con mèo thông minh xuất chúng. Tôi đã tiến xa trên con đường thí nghiệm, với Tobermory gần đây tôi đã đạt mục đích.

Chuyện nhỏ  - Rau đắng

16/12/2014 18:51
Lượt xem 2973
Hiện giờ sức khoẻ của con khá tốt. Trong tháng đầu tiên, con bị một chấn thương ở đầu sau khi nhảy qua cửa sổ để thoát thân vì phòng trọ của con bốc cháy. Phải nằm viện hai tuần, nhưng nay thì con không còn thấy đau đớn gì nữa. Mỗi tuần con chỉ bị nhức đầu tối đa một lần thôi.

Đời tỷ phú  - Rau đắng

16/12/2014 17:14
Lượt xem 2517
Cảm giác sẽ được trọ trong nhà của một tỷ phú làm tôi cứ bồn chồn, đến thành phố là tôi gọi xe ôm thẳng tới cái địa chỉ mà bố đã ghi cẩn thận trong giấy. Bố tôi nói quá đúng, chú Ba đúng là một tỷ phú bình dân...

Nghệ thuật bậc thầy  - Rau đắng

16/12/2014 17:13
Lượt xem 2925
Hóa ra bạn tôi không chỉ là triết gia mà còn là một nhà tâm lý sâu sắc. Hắn mô tả tình trạng thảm hại của tôi chính xác đến từng ly, cứ như thể lúc đó hắn đang rình ngoài hè và thô lố mắt nhòm qua khe cửa...

Bữa ăn trưa  - Rau đắng

16/12/2014 17:09
Lượt xem 2853
Lúc hóa đơn đưa ra, tôi trả tiền xong, chỉ còn có ba francs, không đủ để thưởng cho người hầu bàn, nên để nguyên ba francs trên khay, không nói gì. Bà ta nhìn số tiền thưởng ít ỏi đó một lát. Tôi biết chắc là bà ta nghĩ rằng tôi hà tiện, bủn xỉn. Nhưng đâu biết cả

Chuyện rắn  - Rau đắng

16/12/2014 17:07
Lượt xem 2578
Có một bài học rút ra từ chuyện chẳng đâu vào đâu này - tôi dạy thằng con - là một người mạnh mẽ, cứng rắn cần phải đứng lên để tranh luận chống lại những thông tin lệch lạc của những kẻ bảo thủ và chưa được giáo dục đầy đủ.

Hiển thị 61 - 70 tin trong 82 kết quả