Thơ

Anh ơi mình cưới nhau đi  - Thơ vui  - Thơ

17/01/2015 11:37
Lượt xem 21696

Nhớ anh ra ngẩn vào ngơ
Nhớ anh như thể sao chờ đợi trăng
Nhớ anh em thốt lên rằng
Anh ơi em nhớ lằng nhằng rối ren

Ba ngày anh chưa gặp em
Mà như cửa kính thiếu rèm anh ơi
Bây giờ em chẳng thảnh thơi
Vì bao phút nghỉ là khơi nỗi lòng

Bao giờ anh mới làm xong?
Chúng mình gặp gỡ nỗi mong nguội tàn
Tháng ngày như đốt thành than
Lửa cháy rừng rực có tràn lòng anh

Sao anh lại lỡ bóp phanh
Cho xe đang chạy rất nhanh lại dừng
Anh ơi em nhớ quá chừng
Đừng để cơm nguội nước ngừng chảy xuôi

Ở nhà vẫn chức “chị” nuôi
Chỉ đợi anh đến là xuôi cái lòng
Thịt gà xả ớt đã xong
Thịt bò xào tỏi rất mong anh về

Rau muống tương chấm miễn chê
Tất cả các món anh mê rất nhiều
Điện thoại gọi em buổi chiều
Anh bảo anh bận em tiều tụy thêm

Cơm canh đã dọn thật êm
Chỉ đợi anh đến mà niêm chuyện tình
Bao ngày thả bóng bắt hình
Anh bảo sẽ cưới sao giờ lại không

Lòng em như thể cơn giông
Vì anh đã lỡ chơi ngông một lần
Bây giờ anh lại bất cần
Thì em phải biết phân trần mới ai

Bụng em chướng sắp mang tai
Con mình bảo bố ngày mai cưới liền
Để lâu chuyện rất là phiền
Bố mẹ em biết chẳng “hiền” với anh

Nghe em đừng để tanh bành
Chúng mình sum họp hợp thành hôn nhân
Nói ngọt anh hãy nghe dần
Đừng để... máu nóng em dâng tận đầu

Lúc đó kết thúc là sâu
Đàn bà đẹp mấy đợi lâu rất “ngờ”
Đừng để em phải đợi chờ
Đời anh sẽ chẳng từng giờ được yên
Báo trước đừng để em điên
Hiểu không chồng quý? (Vợ “hiền” của anh).

Theo Đỗ Huệ (Khám phá)

Các tác phẩm khác

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 19024
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân

Con gà đất, cây kèn và khẩu súng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:17
Lượt xem 11531
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ

I.
Con gà đất bảy màu
Sống bằng hơi con trẻ
Hùng dũng gọi mùa xuân
Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc

Đất ngoại ô  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:15
Lượt xem 25900
Khu phố ngoại ô
Tầm tã rụng bên dòng sông
những người dân nghèo về đây
như vỏ hến chiều chiều tấp lên các bến

Đất nước  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:14
Lượt xem 15624
Khi ta lớn Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa.." mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc.

Giặc mỹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:13
Lượt xem 23925
Khi tên lính Pháp cuối cùng đi đến trước dòng sông
Vươn qua thành cầu soi mặt mình dưới nước
Nó bỗng nhổ nước bọt vào nơi nó vừa ngắm được
Khuôn mặt chủ nghĩa thực dân cũ tan rồi trên sông nước quê ta

Gửi anh Ttường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:12
Lượt xem 16604
Về những gì tôi muối nói cùng anh
Là buổi cách xa mà mùa xuân đẹp quá
Hoa riềng trắng bên hiên nhà yên ả
Và lũ ve rừng kêu khi trăng lên

Hình dung về Chê Ghêvara  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:11
Lượt xem 12758
Tôi hình dung Chê đi trong rừng
Với khẩu A.K
Những viên đạn cài trong băng
Như hàm răng nghiến chặt

Hồi kết cuộc  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 34975
Chúng nó đã đi rồi
Những tên đã đến 100 năm
Những tên vừa đến 20 năm
Chúng nó đã lội ra biển Đông

Khoảng trời yêu dấu  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 13018
Khi nhà em ở phía đông
Mỗi ban mai, mặt trời hồng chỗ em
Tưởng như em đó, bên thềm
Hồng hào chải mái tóc mềm xuống vai

Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:09
Lượt xem 13793
Em ru Tai ngủ trên lưng mẹ ơi
Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ
Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội
Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng

Hiển thị 861 - 870 tin trong 2628 kết quả