Hình dung về Chê Ghêvara - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                
	Tôi hình dung Chê đi trong rừng
	Với khẩu A.K
	Những viên đạn cài trong băng
	Như hàm răng nghiến chặt
	Tôi hình dung Chê đi trông đêm
	Đầu hơi cúi để nhận hướng từ mặt đất
	Những đống lửa rừng và ngôi sao không tên
	Đều cháy lên từ tình yêu Tổ quốc
	Tôi hình dung Chê cuộn mình trong cơn sốt rừng
	Thèm một bàn tay vuốt lên vầng trán
	Ôi khi bàn tay người yêu ta bị mười cái đinh nhọn cắm
	Kẻ thù! Nhăn buốt trán Chê vùng đi!
	Tôi hình dung mắt Chê lấp lánh điều ch
	Chê rủ đất sau trận bom rải thảm
	Ôi đôi mắt có tận cùng ánh sáng
	Của tình yêu và trang sách Mác xanh tươi
	Tôi hình dung Chê đứng trước cuộc đời
	Mười họng súng kẻ thù gương tận ngực
	Tỳ tay lên cái chết làm diễn đàn
	"Hãy nhớ lấy lời tôi"-Chê kêu gọi
	"Nhân loại cần nhiều ViệtNam cho nhân loại!"
	Tôi đi hoài với những hình dung
	Về Chê Ghêvara, người nghĩa quân
	Như mang một chiếc Tây-ban-cầm trước ngực..
	Từ mặt đất và trong lòng đất
	Nơi in sâu những dấu chân du kích
	Quê hương tôi, Việt Nam
	Tôi bỗng nhận ra trong những dấu chân
	Trọn vẹn trang nhật ký đời Chê
	Đã được viết lên
	Trên mỗi thước đất của loài người đi tới..
11-12-1972
Hồi kết cuộc - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Khoảng trời yêu dấu - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Lau - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Lời chào - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Màu xanh lên đường - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Mùa xuân ở a đời - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Ngày vui - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Nghĩ về một nhãn hiệu - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Người con gái chằm nón bài thơ - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Hiển thị 1 - 10 tin trong 1761 kết quả