Thơ

Đêm tóc đá  - Phạm Ngọc Thái  - Thơ

21/12/2015 09:38
Lượt xem 35119

Nửa đời tóc hoá thành đá cả
Rụng vãi thềm đầy phủ quanh trăng...
Nhớ một thuở cùng bao thiếu nữ
Mà nay gò mả, ma rừng.

Tai nghe tóc ve bên bà gái goá
Nhặt câu thơ rơi, lệ lã chã mùa thu…
Có của nhà vẫn còn ham tơ nhú
Ngồi chẳng yên, hồn dạ cứ vi vu.

Trên kia nguyệt không quần như đã
Đêm thơm chùa, trắng dã tấm thân nga
Trinh tiết thời nay em mở cửa
Ngai vàng còn "dưới" cái em ta!

LỜI BÌNH:  Dường như ban đầu khi sáng tác bài thơ này tác giả chỉ có ý định viết chơi. Mái tóc một thời trẻ tuổi nhà thơ đã cùng dan díu với bao nàng thiếu nữ xinh đẹp, thế mà giờ đây:

                     Nửa đời tóc hoá thành đá cả
                     Rụng vãi thềm đầy phủ quanh trăng...
    Chỉ còn biết ve vãn bên các bà gái goá? Ta hãy đọc đến câu thơ thứ năm:

                     Tai nghe tóc ve bên bà gái goá

     Buồn đến chảy nước mắt mà đau xót. Nhưng câu thơ tiếp sau thì lại thật thi ca:

                     Nhặt câu thơ rơi, lệ lã chã mùa thu…  

     Lời thơ khá uyển chuyển và phong hoa. Tuy nó mô tả những dòng nước mắt lã chã rơi xuống mùa thu của đất trời, nhưng lại tạo thành tứ thơ hay:

                    Tai nghe tóc ve bên bà gái goá
                    Nhặt câu thơ rơi, lệ lã chã mùa thu…
      Sự chuyển đổi giọng và nhịp của những câu thơ như thế mang nhiều tính nhạc, kết hợp với nghĩa thơ để gây một âm hưởng trong rung cảm của trái tim, đưa thi phẩm trở thành một bản thơ trữ tình thi vị. Những câu thơ rơi được tác giả nhặt lên ấy, hoà với dòng lệ đời chảy xuống mùa thu xao xiết buồn. Một mùa thu của tình yêu muốn được mơn trớn và vuốt ve:

                    Trên kia nguyệt không quần như đã
                    Đêm thơm chùa, trắng dã tấm thân nga...

      Đêm Tóc Đá là một bài thơ tình khá lãng mạn, ẩn chứa một nỗi lòng hiu hắt và khát vọng của tuổi hoa niên! Nhưng ngòi bộc phá nổ của bài thơ chính nằm ở trong câu thơ kết, nó chứa chất cả nỗi nhân tình thế thái:    

                    Ngai vàng còn "dưới" cái em ta!

     Mang ngai vàng là biểu tượng cho quyền lực tối cao thời vua chúa, đặt nó "dưới" cả cái... của đàn bà? Một câu thơ rất Hồ Xuân Hương, cay độc. Văn thơ thường mượn xưa nói nay, không phải nó chỉ ám chỉ mỗi ngày xưa mà còn về cả hôm nay. Suy cho cùng chẳng cái gì bằng “cái ấy” của đàn bà. Ý trong nghĩa đen, là khởi điểm cho cả chính trị và triết học!

      Nhưng về nghĩa bóng, câu thơ bộc lộ một ý nghĩa phản biện xã hội. Chính câu thơ kết như thế đã nâng tầm vóc thi phầm Đêm Tóc Đá cao lên trong hàng bậc của thi ca.

NGỌC BÍCH
Trích tập "Phê bình & tiểu luận thi ca Phạm Ngọc Thái" 2013.

Các tác phẩm khác

Cô giáo  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:55
Lượt xem 10714
Cô giáo ấy
Xa trường rồi
Đêm thường khóc
Các em ơi!

Cổ nhân  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:54
Lượt xem 32127
Gối đầu lên sách cũ
Nằm nghe chuyện đời xưa
Ai đã thành thiên cổ
Có về trong gió mưa

Còn mãi  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:54
Lượt xem 42988
Trái đất quay vòng quanh mặt trời
Tháng năm tuần tự cứ dần trôi
Bạn tôi còn mãi như ngày ấy
Trong trẻo tươi nguyên một giọng cười.

Con ngủ bên lề đường  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:53
Lượt xem 26370
Một tay cha làm gối
Hai chân cha làm giường
Con ngủ bên lề đường
Những ngày cha bán thuốc

Con về Hà Nội  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:53
Lượt xem 38475
Hà Nội bây giờ Hà Nội của con
Cả nhà nhớ con nhớ về Hà Nội
Hạt bụi sông Hồng ngàn năm gió thổi
Sáng nay về bên hàng cây hồ Gươm

Cuối năm  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:52
Lượt xem 20199
Buồn chi bạn thơ già hiu hắt
Tôi gởi lòng theo tiếng ly quê
Chưa say sao bạn như muốn khóc
Chiều cuối năm xin gọi hồn về

Dấu cũ  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:51
Lượt xem 34379
Trường xưa chỉ còn dấu gạch
Thầy cũ có người về cõi không
Học trò ngày trước ai còn mất
Thời gian vô cùng

Dấu xưa  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:51
Lượt xem 31400
Người đi, người đã xa rồi
Nhớ không, đã có một thời nên thơ
Đồi cao, chùa cổ, chiều mơ
Tiếng thông reo đến bây giờ vẫn xanh

Đêm Cà Mau  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:50
Lượt xem 22897
Cà Mau chẳng mưa dầm như Huế
Mà sao ta thấy buồn vô cùng
Đầu tháng trăng vừa non một nửa
Thẫn thờ ta bỗng nhớ mông lung.

Đêm Huế  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

21/12/2014 12:48
Lượt xem 31928
Vẫn còn lại bao nhiêu điều chưa nói
Mai tôi đi thành phố yêu ơi
Làm sao quên vụng dại một thời
Tình xưa sẽ xanh rêu thành cũ

Hiển thị 571 - 580 tin trong 2681 kết quả