Thơ

Điều có thể  - Thuận Hữu  - Thơ

20/12/2014 19:34
Lượt xem 33884

Có thể một ngày mai em đến tìm anh
Tiếng guốc em sẽ làm đau cầu thang vắng
Em gõ cửa phòng; giật mình, rồi đứng lặng
Cửa mở rồi mà vẫn vắng bóng anh
Gân rút bàn chân em đứng ở hành lang
Nghe gió thổi và bầu trời điên đảo
Có thể em ơi, đời anh như tấm áo
Đã rách rồi chẳng lành được nữa đâu
Dãy nhà tầng đưa em lên cao
Anh đã đi rồi, em đành quay xuống
Em vấp ngã nơi cầu thang vắng
Máu trào ra, bầm tím cả bàn chân
Em sẽ hiểu thêm rằng: đời thiếu bóng anh
Thì em sẽ đi về không đến đích
Đời thiếu bóng anh, em đi tìm hạnh phúc
Máu như bùn nhòe nhoẹt mỗi bước đi
Có thể anh đi rồi anh lại trở về
Mang ảo vọng với những điều chưa kịp nói
Hào quang về em sẽ tan thành mây khói
Bởi em không còn là người con gái năm xưa
Đời phải có những người sung sướng vô tư
Sống yênlành trong đau thương người khác
Có những mối tình bán mua bằng tiền bạc
Cũng sẽ có những mối tình cất giữ trái tim nhau...
Và em ơi em nhớ đến tìm anh
Dù gõ cửa mà không nghe anh đáp
Dù mặt đất còn nhiều lừa đảo
Anh lại trở về và đến tìm em
Vào một ngày đất nước hết đau buồn
Anh sẽ nâng em tận trời cao xanh ngắt
Dù cho phải leo cầu thang mấy bậc
Và cho dù máu chảy thấm bàn chân...

Các tác phẩm khác

Mùa xuân ở a đời  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:56
Lượt xem 12764
Em lại về A Đời
Mùa xuân theo em đó
Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
Ơi A Đời thôn nhỏ

Ngày vui  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:55
Lượt xem 18692
Tôi qua dòng sông yên tĩnh
Con cầu như tiếng ngân vui
Tiếng ve ấm bừng trí nhớ
Sen lên thơm bốn mặt thành

Nghĩ về một nhãn hiệu  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:55
Lượt xem 13716
Đinh không phải là để đóng cầu
Để đóng ghế, treo tranh, để gắn liền sự vật
Đinh để đóng vào thịt, vào xương, vào mạch đập
Để cắt rời cỏ cây khỏi sông núi xanh tươi

Người con gái chằm nón bài thơ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:54
Lượt xem 14356
Tặng O Thanh

Tôi chưa về con sông quê em
Ngắm em chằm nón buổi đầu tiên
Bàn tay xây lá, tay xuyên chỉ
Mười sáu vàng, mười sáu trăng lên

Nơi bác từng qua  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:53
Lượt xem 19230
Nơi mẹ sinh ra con, nơi Bác từng qua
Năm tháng ấy bây giờ con chưa rõ
Tóc mẹ bạc rồi, những năm đói khổ
Kinh đô đau buồn - nơi Bác từng qua

Nỗi nhớ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:52
Lượt xem 16757
- Con là đứa hay quên
Con lớn qua bao nhiêu lần áo
Con nằm biết mấy ngày đau
Con quên...

Tháng chạp ở hồng trường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:51
Lượt xem 16590
Những viên đá đứng theo chiều nhân loại
Và tuyết bay như năm tháng bay qua
Tháng chạp, ở Hồng Trường, tôi trở lại
Nghe ngân chuông trên tháp Xpat-xkai-a..

Thưa mẹ con đi  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:51
Lượt xem 16165
Giữa mùa chiến đấu
Chúng con lên đường
Con gái con trai đều đội mũ tai bèo
Con gái con trai đầu đi dép lốp

Tiễn bạn cuối mùa đông  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:50
Lượt xem 24976
Gửi theo T.V.Th.X

Tiễn bạn về vùng sâu
Mùa Xuân vừa kịp đến
Rừng sâu hoa đẹp hiếm
Xin vui trong tiếng chào

Tình ca  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:48
Lượt xem 17865
Đừng yêu ai, em nhé
Chỉ yêu mình anh thôi
Dẫu tất cả con trai
Bên em đều tốt đẹp

Hiển thị 141 - 150 tin trong 1895 kết quả