Thơ

FA thán ca cuối năm chưa bồ  - Thơ vui  - Thơ

17/01/2015 08:38
Lượt xem 39001

Cuối năm vẫn chẳng có bồ
Nghĩ đến mà thấy muốn rồ người ra
Trách đời ta mãi kêu ca
Bao giờ mới hết mẹ cha cằn nhằn

Năm mới ủ rũ trong chăn
Xem phim Hàn Quốc chấm khăn lệ sầu
Dung gian ngày một bạc mầu
Bao giờ mới thoát kiếp sầu FA

Giường đơn gối chiếc của ta
Ngẫm đời bạc phận thật là thê lương
Chúng nó lập hội lập phường
Mà ta thì phải ôm tường trống trơn

Một ngày tuổi một nhớn hơn
Chỉ lo màu tóc phai sơn vài mùa
Cuộc đời sao cứ như đùa
Giỡn chơi ta mãi lên chùa có khi

Ăn chay niệm phận từ bi
Cho con có được Tây Thi đời mình
Cho năm nay có chút tình
Có nàng thiếu nữ đủ xinh cặp kè

Năm mới còn được đi khoe
Cái thằng ế ấy đã “xòe” với ai
Lại được chứng tỏ là trai
Vì mấy thằng bạn bảo hoài bê đê

Nhìn con con thấy còn mê
Cớ sao mà ế tái tê tới giờ
Nói chung con gái mắt mờ
Không nhìn thấy điểm đáng “ờ” của con

Để cho trai đẹp còn son
Của trời phí uổng rượu còn muốn say
Chỉ mong dài nhất năm nay
Xuân này chẳng chịu tháng ngày quạnh hiu

Không được thì phải bày mưu
Dù cho nộp thuế đóng sưu cùng đành
Chỉ mong ước nguyện sẽ thành
Gấu ôm sau ghế có anh có nàng

Ôi sao hạnh phúc muộn màng
Để cho hội ế ngày càng đông dân
Trách ai ai trách trách thân
Phận đời bèo bọt có ngần ấy thôi

“Nghĩ sao phận bạc như vôi
Mà sao ta phải mồ côi đàn bà”!

Theo Đỗ Huệ (Dân Việt)

Các tác phẩm khác

Bếp lửa rừng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:23
Lượt xem 25324
Bếp lửa quây quần suốt mấy anh em
Không ai nhìn ai, chúng tôi nhìn lửa
ở đó cháy cùng ý nghĩ
Và tỏa hồng trên mỗi trán say mê.

Bước chân - ngọn đèn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:22
Lượt xem 25913
Tiếng chân bước rất êm
Bàn chân không để dấu
Mà bền mà nung nấu
Chân của người đi đêm

Cái nền căm hờn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:21
Lượt xem 22392
Những cái nền tro xám
Để lại trong làng vắng
Để lại trong hoang vắng
Những cái nhìn rất đau

Cát trắng Phú Vang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 18407
Tôi chưa được một lần
In chân vào mặt cát
Để hiểu hết Phú Vang
Trong cát này nặng gót

Chiều Hương Giang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 14628
Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa
Có thể mây cao, có thể nắng vàng
Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian

Có một ngày  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:19
Lượt xem 45692
Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 19215
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân

Con gà đất, cây kèn và khẩu súng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:17
Lượt xem 11566
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ

I.
Con gà đất bảy màu
Sống bằng hơi con trẻ
Hùng dũng gọi mùa xuân
Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc

Đất ngoại ô  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:15
Lượt xem 25908
Khu phố ngoại ô
Tầm tã rụng bên dòng sông
những người dân nghèo về đây
như vỏ hến chiều chiều tấp lên các bến

Đất nước  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:14
Lượt xem 15657
Khi ta lớn Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa.." mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc.

Hiển thị 831 - 840 tin trong 2604 kết quả