Thơ

FA thán ca cuối năm chưa bồ  - Thơ vui  - Thơ

17/01/2015 08:38
Lượt xem 38995

Cuối năm vẫn chẳng có bồ
Nghĩ đến mà thấy muốn rồ người ra
Trách đời ta mãi kêu ca
Bao giờ mới hết mẹ cha cằn nhằn

Năm mới ủ rũ trong chăn
Xem phim Hàn Quốc chấm khăn lệ sầu
Dung gian ngày một bạc mầu
Bao giờ mới thoát kiếp sầu FA

Giường đơn gối chiếc của ta
Ngẫm đời bạc phận thật là thê lương
Chúng nó lập hội lập phường
Mà ta thì phải ôm tường trống trơn

Một ngày tuổi một nhớn hơn
Chỉ lo màu tóc phai sơn vài mùa
Cuộc đời sao cứ như đùa
Giỡn chơi ta mãi lên chùa có khi

Ăn chay niệm phận từ bi
Cho con có được Tây Thi đời mình
Cho năm nay có chút tình
Có nàng thiếu nữ đủ xinh cặp kè

Năm mới còn được đi khoe
Cái thằng ế ấy đã “xòe” với ai
Lại được chứng tỏ là trai
Vì mấy thằng bạn bảo hoài bê đê

Nhìn con con thấy còn mê
Cớ sao mà ế tái tê tới giờ
Nói chung con gái mắt mờ
Không nhìn thấy điểm đáng “ờ” của con

Để cho trai đẹp còn son
Của trời phí uổng rượu còn muốn say
Chỉ mong dài nhất năm nay
Xuân này chẳng chịu tháng ngày quạnh hiu

Không được thì phải bày mưu
Dù cho nộp thuế đóng sưu cùng đành
Chỉ mong ước nguyện sẽ thành
Gấu ôm sau ghế có anh có nàng

Ôi sao hạnh phúc muộn màng
Để cho hội ế ngày càng đông dân
Trách ai ai trách trách thân
Phận đời bèo bọt có ngần ấy thôi

“Nghĩ sao phận bạc như vôi
Mà sao ta phải mồ côi đàn bà”!

Theo Đỗ Huệ (Dân Việt)

Các tác phẩm khác

Giặc mỹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:13
Lượt xem 23982
Khi tên lính Pháp cuối cùng đi đến trước dòng sông
Vươn qua thành cầu soi mặt mình dưới nước
Nó bỗng nhổ nước bọt vào nơi nó vừa ngắm được
Khuôn mặt chủ nghĩa thực dân cũ tan rồi trên sông nước quê ta

Gửi anh Ttường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:12
Lượt xem 16615
Về những gì tôi muối nói cùng anh
Là buổi cách xa mà mùa xuân đẹp quá
Hoa riềng trắng bên hiên nhà yên ả
Và lũ ve rừng kêu khi trăng lên

Hình dung về Chê Ghêvara  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:11
Lượt xem 12771
Tôi hình dung Chê đi trong rừng
Với khẩu A.K
Những viên đạn cài trong băng
Như hàm răng nghiến chặt

Hồi kết cuộc  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 35003
Chúng nó đã đi rồi
Những tên đã đến 100 năm
Những tên vừa đến 20 năm
Chúng nó đã lội ra biển Đông

Khoảng trời yêu dấu  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 13044
Khi nhà em ở phía đông
Mỗi ban mai, mặt trời hồng chỗ em
Tưởng như em đó, bên thềm
Hồng hào chải mái tóc mềm xuống vai

Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:09
Lượt xem 13815
Em ru Tai ngủ trên lưng mẹ ơi
Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ
Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội
Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng

Lau  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:09
Lượt xem 30261
Xe đi trong rừng lau
Lau làm mây, lau làm bàn tay
Vuốt nhẹ vào buồng lái
Buồng lái ta có giàn tre làm mái

Lời chào  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:08
Lượt xem 17008
Ta đi qua những năm tháng không ngờ
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến
Bỡo lục bình mênh mang màu lục tím
Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông

Màu xanh lên đường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:07
Lượt xem 17144
Trong trẻo suốt một đời
Những hàng mưa dưới lá
Rừng gọi tên tôi thế đó
Những hạt mưa rừng trong trẻo rơi..

Mùa xuân ở a đời  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:56
Lượt xem 14731
Em lại về A Đời
Mùa xuân theo em đó
Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
Ơi A Đời thôn nhỏ

Hiển thị 841 - 850 tin trong 2604 kết quả