Thơ

Tản mạn trước biển  - Thuận Hữu  - Thơ

20/12/2014 19:18
Lượt xem 22447

Bởi biết người vui nên biển đẹp vô cùng
Ta làm chủ ta - những cuộc đời bình dị
Chỉ vậy thôi mà bao la vũ trụ
Xao động hoài trong tầm mắt của ta
Đất đá cỗi cằn mà đất đá kết hoa
San hô nở như hoa trong phòng cưới
Biển bồi hồi như điều gì định nói
Trời hiện ra bàng hoàng, vợi một sắc xa xanh
- Sao trăm nghìn cô gái lại là em?
Điều em hỏi đến bây giờ anh mới biết
Hồn biển mênh mông có trong từng giọt nước
Có trăm nghìn cô gái ở trong em
Đất chắt chiu cho biển máu của mình
Sông hòa biển quên mình và hào phóng
Người đến với nhau phải mở hồn vô lượng
Đừng có bao giờ toan tính trước tình yêu
Sóng vỗ khôn nguôi như khát vọng nghìn điều
Những ham muốn chẳng bao giờ mệt nhọc
Giữa cao cả và thấp hèn mong manh như sợi tóc
Nên người ơi cảnh giác với chính mình
Ta biết ơn suốt đời những lấm áo nâu
Tấm áo thấm muối mồ hôi, muối biển
Có nắng gió đại dương quyện trong từng sợi dệt
Người dân chài vất vả quanh năm
Thiếu niềm tin, biển sẽ hóa hãi hùng
Người sẽ hóa cô đơn và rợn ngợp
Những người dân chài ngực đầy sóng cuộn
Đạp trên đầu ngọn sóng để ra khơi
Thì dưới chân người biển cũng dịu hiền thôi.

Các tác phẩm khác

Mùa xuân ở a đời  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:56
Lượt xem 12781
Em lại về A Đời
Mùa xuân theo em đó
Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
Ơi A Đời thôn nhỏ

Ngày vui  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:55
Lượt xem 18727
Tôi qua dòng sông yên tĩnh
Con cầu như tiếng ngân vui
Tiếng ve ấm bừng trí nhớ
Sen lên thơm bốn mặt thành

Nghĩ về một nhãn hiệu  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:55
Lượt xem 13738
Đinh không phải là để đóng cầu
Để đóng ghế, treo tranh, để gắn liền sự vật
Đinh để đóng vào thịt, vào xương, vào mạch đập
Để cắt rời cỏ cây khỏi sông núi xanh tươi

Người con gái chằm nón bài thơ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:54
Lượt xem 14368
Tặng O Thanh

Tôi chưa về con sông quê em
Ngắm em chằm nón buổi đầu tiên
Bàn tay xây lá, tay xuyên chỉ
Mười sáu vàng, mười sáu trăng lên

Nơi bác từng qua  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:53
Lượt xem 19261
Nơi mẹ sinh ra con, nơi Bác từng qua
Năm tháng ấy bây giờ con chưa rõ
Tóc mẹ bạc rồi, những năm đói khổ
Kinh đô đau buồn - nơi Bác từng qua

Nỗi nhớ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:52
Lượt xem 16781
- Con là đứa hay quên
Con lớn qua bao nhiêu lần áo
Con nằm biết mấy ngày đau
Con quên...

Tháng chạp ở hồng trường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:51
Lượt xem 16602
Những viên đá đứng theo chiều nhân loại
Và tuyết bay như năm tháng bay qua
Tháng chạp, ở Hồng Trường, tôi trở lại
Nghe ngân chuông trên tháp Xpat-xkai-a..

Thưa mẹ con đi  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:51
Lượt xem 16195
Giữa mùa chiến đấu
Chúng con lên đường
Con gái con trai đều đội mũ tai bèo
Con gái con trai đầu đi dép lốp

Tiễn bạn cuối mùa đông  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:50
Lượt xem 24991
Gửi theo T.V.Th.X

Tiễn bạn về vùng sâu
Mùa Xuân vừa kịp đến
Rừng sâu hoa đẹp hiếm
Xin vui trong tiếng chào

Tình ca  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:48
Lượt xem 17879
Đừng yêu ai, em nhé
Chỉ yêu mình anh thôi
Dẫu tất cả con trai
Bên em đều tốt đẹp

Hiển thị 121 - 130 tin trong 1875 kết quả