Thơ

Trần Hậu - Tiểu sử và sự nghiệp  - goldonline.vn  - Thơ

27/12/2014 14:22
Lượt xem 15493

nguồn : songtho.net

 Nhà thơ TRẦN HẬUQuê quán: Xuân Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh

Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Leningrad- LB Nga, 1978.

Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội

Công tác tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.

 

Tác phẩm:

- Gió đêm(Thơ) NXB Văn hoá, Hà Nội, 1993
-
Xôn xao điều giản dị (Thơ) NXB Văn học, 2012

 

Bất tử

Em gõ lên phím đàn
Như gõ vào sự bất tử
Ở đó sẽ chẳng bao giờ có anh.

Anh viết trăm bài thơ
Hy vọng tìm một chút vĩnh hằng
                                    trong trái tim em

Nhưng chắc gì đã có?
Nên suốt đời nỗi khổ
Vò xé lòng anh.

Sợi tóc

Người đi để vương sợi tóc
Ta về nhặt được nâng niu
Nhớ thương tan vào nước mắt
Âm thầm ai có biết đâu.

Người đi thế là đi mãi
Tóc xanh liễu rũ bên trời
Nỗi đau suốt đời ở lại
Trong lòng ta đó người ơi!

 Những con sóng không tên

Vẫn có câu thơ gợi tiếng khóc, nụ cười
Sau cơm áo đời thường nghiệt ngã
Ấy là lúc ngày bỗng tan sương giá
Anh nhìn trời trong đáy mắt xuân sang.

Vẫn có câu thơ thức dậy nỗi bàng hoàng
Khi một sáng bất ngờ em thoáng hiện
Và từ đấy lòng anh như biển
Cứ âm thầm những con sóng không tên.

Nhưng em cứ vô tình, thôi, em cứ là em
Như cánh gió phù du từ kiếp trước
Thôi anh cứ là anh, chẳng thể nào khác được
Và chúng mình muôn thuở vẫn chia xa.

Đã Đông rồi

Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
Khoảnh khắc ấy mùa thu đi vội quá
Chưa kịp ngắm chút sắc vàng trên lá
Đã đông rồi gió lạnh thổi mênh mang.

Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
Chưa kịp có mà em ơi đã mất
Chút ảnh hình kỉ niệm giữ mai sau.

Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
Thôi đừng nghĩ, đừng buồn, đừng mong nhớ
Thì cứ sống như những ngày đã cũ
Khi trong đời chưa thực có mùa thu!

Lặng lẽ

 Thời gian lặng lẽ trôi
Tóc xanh lặng lẽ trắng
Vòng đời lặng lẽ ngắn
Lo âu lặng lẽ dài.

Con cái lặng lẽ lớn
Vợ cứ lặng lẽ già
Bạn bè lặng lẽ vắng
Họ hàng lặng lẽ xa.

Nhân tình lặng lẽ cạn
Trái tim lặng lẽ buồn
Thuỷ chung lặng lẽ bán
Danh vọng lặng lẽ buôn.

Em cứ lặng lẽ ảo
Sau những nickname hờ
Ta cứ lặng lẽ giấu
Nỗi đau thầm trong thơ!

Bất chợt

Bất chợt khoảnh khắc gặp em
Giữa một ngày đông ngập nắng
Quên đi mái đầu sương trắng
Anh cười anh nói hồn nhiên

Bất chợt khoảnh khắc gặp em
Anh bỗng thấy mình trai trẻ
Xôn xao bao điều giản dị
Lâu rồi yên ngủ nơi anh.

Gặp lại bầu trời trong xanh
Mùa xuân trên cành lộc nhú
Gặp lại mùa thu lá đổ
Dát vàng lối nhỏ công viên...

Bất chợt khoảnh khắc gặp em
Bất chợt lìa xa mãi mãi
Giữa thành phố này khói bụi
Giữa cuộc đời này bơ vơ!

Trần Hậu

Lên sóng lúc 18:45 ngày 31.10.2012

nguồn : Trương Nam Hương gởi

-------------------------------------------------------------------------------------------------

*** xem thêm : Trần Hậu - một hồn thơ với bao điều giản dị

29 Tháng Tám 2013 - 4:44:00

(VOV5)- Trần Hậu được biết tới trên báo chí nhiều năm qua như một dịch giả tiếng Nga, một người giới thiệu văn hóa Nga đầy tin cậy với bạn đọc báo chí Việt. Nhưng anh cũng còn là một người-làm-thơ. Và tập sách đầu tiên anh xuất bản, là tập thơ "Xôn xao điều giản dị", do NXB Văn học ấn hành. Trân trọng gửi tới quý vị lời giới thiệu của  tiến sĩ ngữ văn Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Liên bang Nga về tập thơ này.

Thời chưa phổ cập Internet, cứ mỗi tuần một lần, tôi lại lọ mọ đi hơn sáu mươi cây số từ trung tâm thành phố Moskva đến sân bay Sheremetievo, và sau này là Domodedovo, mang theo một bịch báo to tướng gửi về Hà Nội cho Trần  Hậu.
 
Những tờ báo Nga tôi gửi cho Hậu thường là Văn học, Văn hóa, Luận chứng và Sự kiện, Tin tức... trong đó có nhiều bài về đời sống văn học, sự kiện sân khấu, điện ảnh Nga để anh dịch đăng báo, kiếm thêm thu nhập, bù vào đồng lương còm cõi của mình nuôi vợ và hai đứa con nhỏ. Đó là cách kiếm sống lương thiện, khó nhọc và âm thầm nhất.
 
Hàng loạt bài dịch của Hậu đã được in trên các báo Trung ương và Thủ đô với nhiều bút danh khác nhau. Những tưởng rằng, ngày một, ngày hai, anh sẽ có một cuốn sách tuyển những bài dịch về văn học Nga và văn học thế giới, chí ít cũng phải ba trăm trang!
 
Nhưng anh lại quyết định cho in tập thơ trước, bởi lẽ anh vốn là một thi nhân trong thẳm sâu tâm thức và huyết quản, một mạch thơ như nguồn nước ngầm chảy âm thầm và lặng lẽ, anh muốn ưu tiên khai sinh tập thơ đã hoài thai từ hàng chục năm trước!
 
Nếu trích ngang lý lịch thì Trần Hậu là một thế giới, mà tôi có lẽ là người hiểu thâm sâu và cặn kẽ. Bởi chúng tôi đã gắn với nhau từ thời khốn khó nhất của cuộc đời, từ cái thuở hàng ngày anh đi bộ từ nhà đến trường cách mười lăm cây số, nắng cũng như mưa, chân không có dép, không có bữa sáng, vai mang chiếc túi vải nhầu nhĩ được mẹ cắt may từ một ống quần cũ.
 
 
Mà không chỉ tôi, trong đám bạn bè, ai có điều chi tâm niệm, ai có chuyện “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” cũng tìm Trần Hậu để giãi bày, ai có của nả riêng tư cũng tìm Hậu mà gửi, bởi vì gửi lời và gửi cái gì cho Hậu cũng yên tâm, hoàn toàn không hề bị rò rỉ và thất thoát!

Con người đó mang trong mình một trái tim nhạy cảm, âm thầm và thuỷ chung vô bờ bến. Anh làm thơ không phải để đăng đàn, để đánh bóng tên  tuổi mà đơn giản là chỉ gửi gắm nỗi lòng. Trần Hậu làm thơ từ thời còn là sinh viên, đã đa mang, dấn thân vào nghiệp thơ xuất phát từ lòng tri ân những nhà thơ cổ điển Nga mà anh học. Vì vậy, thơ anh chịu ảnh hưởng nhiều âm điệu buồn thương của trường phái thơ lãng mạn Nga với những Pushkin, Lermontov  đầu thế kỷ XIX và cảm hứng đồng quê trong thơ Esenin, Blok đầu thế kỷ XX. Tạng người Trần Hậu hợp với âm điệu trữ tình, sự buồn thương, trầm mặc và bi lụy.
 
Trong suốt những bài thơ trong tập Xôn xao điều giản dị của Trần Hậu, luôn phảng phất sự tiếc nuối một cái gì mất đi không bao giờ trở lại. Mọi cái trong thơ anh dường như đều là vô hình, sương khói và hóa thân thành kỷ niệm. Nhân vật trữ tình trong thơ anh chính là người con gái được anh tôn thờ, theo suốt và có mặt trong mọi câu tứ. Sự tuyệt vọng thường có mặt trong thơ anh, chính là hình ảnh xa vời, không bao giờ đạt được, không bao giờ thấu vọng bởi những vách barie có lúc là thời gian, không gian, có lúc là sự mặc cảm, có lúc là sự yếu đuối và lo sợ; chỉ lãng đãng trong lớp mây mù thì thần tượng của anh mới tồn tại, còn nếu như bỗng dưng nó thành hiện thực, đời thường thì "bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu" (Xuân Diệu).

Cũng có thể nàng có thật trong cuộc đời, nhưng cũng có thể đó chỉ là nàng Thơ đem đến cho anh niềm cảm hứng viết về tâm trạng tiếc nuối những gì đã tuột khỏi tầm tay. Khác với những tâm hồn đa đoan nhưng mạnh mẽ, họ có thể làm những gì để níu kéo lại, thì Trần Hậu chỉ buông xuôi, than thở, cùng lắm thì chỉ giơ bàn tay ngậm ngùi tiễn biệt. Sự buồn thương này là chất riêng của Trần Hậu, anh không thể làm khác, làm khác đi là gượng gạo, là bội phản tính cách của anh. K. Paustovsky, nhà văn danh tiếng của Nga, đã gọi đó là "nỗi buồn thánh thiện, không ai dễ gì có được". Nó là tài sản riêng của Trần Hậu mà luồng gió lành của sách vở, của nền giáo dục anh tiếp thụ đã thổi vào hồn anh tự thuở bé thơ, qua năm tháng thời gian, được chắt chiu để trở thành cái đẹp. Anh vẫn giữ gìn nó, bất chấp cuộc sống khốn khó, bất chấp những trắc trở, xuống ghềnh lên thác của cuộc đời.
 
Anh không hề ngơ ngác trước sự náo động nhân gian, với một trí tuệ mẫn tiệp, thâm trầm, anh hiểu hết, nhưng giữa bộn bề của cuộc sống bon chen, anh vẫn bảo tồn được  trái tim trong sáng và định hình như một nhà nho xứ Nghệ. Người như Trần Hậu không thể nhúng tay vào một điều gì hắc ám, không nỡ lòng làm tổn thương tới một ai. Anh chấp nhận và thích nghi với mọi hoàn cảnh anh bước chân vào, anh đứng ngoài mọi cuộc tranh giành và cân đong, đo đếm. Con người Trần Hậu và thơ anh đem đến cho cuộc đời này một niềm tin sáng trong và một thông điệp cũng vô cùng mộc mạc: hãy sống bình thường, đừng làm hại cho đời, và nếu có thể, hãy có ích cho đời.
 
Cũng giống như khi bạn bước chân vào căn phòng giản dị, nhưng bình yên của anh giữa lòng Hà Nội lúc mưa sa, gió nổi; nếu ai đó, chẳng may gặp điều phiền muộn, bất an, rủi ro trong cuộc sống, hãy đọc thơ Trần Hậu để nỗi buồn sẽ được chia đôi:
 
Tôi có một căn phòng nhỏ,
Để về đây những buổi chiều,
Giũ sạch ưu phiền, đau khổ,
Nghĩ về cuộc sống tôi yêu.
 
(Căn phòng nhỏ)

Các tác phẩm khác

Trần Đăng Khoa (1958 -...) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:21
Lượt xem 32694
Trần Đăng Khoa (sinh ngày 24 tháng 4 năm 1958), quê làng Trực Trì, xã Quốc Tuấn, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương, là một nhà thơ, nhà báo, biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội, hội viên của Hội Nhà văn Việt Nam.

Tố Hữu (1920-2002) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:21
Lượt xem 27963
Tố Hữu, tên thật là Nguyễn Kim Thành (4 tháng 10 năm 1920 – 9 tháng 12 năm 2002), là một tác gia có vị trí đặc biệt quan trọng, một nhà thơ tiêu biểu của dòng thơ cách mạng Việt Nam.
Ông sinh ngày 4 tháng 10 năm 1920 tại làng Phù Lai, nay thuộc xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế.
Ông mất lúc 9 giờ 15 phút ngày 9 tháng 12 năm 2002 tại Bệnh viện 108.

Thuận Hữu (1958 -...) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:20
Lượt xem 20965
Nhà báo, nhà thơ Thuận Hữu (sinh 1958) tên thật là Nguyễn Hữu Thuận, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI, Tổng Biên tập Báo Nhân dân. Ông sinh ra và lớn lên tại xã Xuân Liên, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh.

Tế Hanh (1921-2009) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:19
Lượt xem 24989
Tế Hanh (1921 - 2009), tên thật là Trần Tế Hanh [1]; là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến.
Ông sinh ngày 20 tháng 6 năm 1921 tại làng Đông Yên, phủ Bình Sơn; nay là xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi.
Tế Hanh là nhà thơ khá nổi tiếng, sáng tác cùng thời với Thế Lữ, Xuân Diệu, Huy Cận...và là một trong ba thi sĩ sinh quán tại Quảng Ngãi nổi danh ngay từ trước năm 1945: Nguyễn Vỹ, Bích Khê, Tế Hanh.
Vào những năm 80, ông bị đau mắt và mắt ông mù dần. Từ đó ông bệnh liệt giường lúc mê lúc tỉnh. Ông qua đời vào lúc 12 giờ ngày 16 tháng 07 năm 2009 tại Hà Nội sau nhiều năm chống chọi với căn bệnh xuất huyết não [4].

Pushkin (1799-1837) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:18
Lượt xem 22961
Aleksandr Sergeyevich Pushkin (tiếng Nga: Александр Сергеевич Пушкин (trợ giúp·chi tiết); 1799 – 1837) là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng người Nga. Được tôn vinh là đại thi hào, Mặt trời thi ca Nga, ông đã có những đóng góp to lớn trong việc phát triển ngôn ngữ văn học Nga hiện đại và là biểu tượng của dòng văn học lãng mạn Nga thế kỷ XIX.
Năm 1837, do những tin đồn thất thiệt về quan hệ ngoại tình của vợ mình với Georges d'Anthès, một sỹ quan kỵ binh trong quân đội Sa hoàng, Puskin đã thách đấu súng với viên sĩ quan trẻ tuổi này. Cuộc đọ súng đã kết thúc hết sức bi kịch khi cả hai đối thủ đều bị thương, nhưng Puskin đã bị trọng thương và qua đời hai ngày sau đó – ngày 10 tháng 2 năm 1837 (29 tháng 1 trong lịch Julian).

Phương Triều (1942 - ...) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:17
Lượt xem 18028
Phương Triều, nhà thơ, Tên thật là Lê Huỳnh Hoàng, sinh ngày 02 tháng 06 năm 1942 tại Sa Ðéc. Dạy học (Trung học tư thục Cộng Hòa, đường Trương Minh Giảng, Sài-gòn). Gia nhập làng báo Sài-gòn năm 1959.

Nguyễn Vũ Tiềm (1940 - ...) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:17
Lượt xem 16959
Nguyễn Vũ Tiềm, sinh năm: 1940, nơi sinh: Gia Lâm - Hà Nội
Bút danh: Hướng Thiện
Hội viên: Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh.

Nguyễn Trung Kiên (1973 - ...) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:16
Lượt xem 19984
Nguyễn Trung Kiên sinh ngày 28/4/1973 tại Hà nội, hiện ở 218/23 Phú Thọ Hoà, quận Tân Phú, TP Hồ Chí Minh.
Đôi dép là tên một bài thơ của tác giả Nguyễn Trung Kiên viết về tình yêu và nổi tiếng vì được lan truyền trên mạng toàn cầu.

Nguyễn Khoa Điềm (1943 - ...) - Tiểu sử và sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:15
Lượt xem 26896
Nguyễn Khoa Điềm (tên khác là Nguyễn Hải Dương; sinh 15 tháng 4 năm 1943) là một nhà thơ, nhà chính trị Việt Nam.
Nguyễn Khoa Điềm sinh tại thôn Ưu Điềm, xã Phong Hòa, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Thân sinh của ông là nhà báo Hải Triều, thuộc dòng dõi quan Nội tán Nguyễn Khoa Đăng [1], gốc An Dương (tỉnh Hải Dương cũ nay là Hải Phòng) [2]. Quê quán: làng An Cựu, xã Thủy An, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Hiện nay, ông nghỉ hưu và sống tại Thành phố Huế.

Nguyễn Công Trứ (1778-1858) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn - Thơ

27/12/2014 14:15
Lượt xem 29027
Nguyễn Công Trứ (chữ Hán: 阮公著, 1778 – 1858), tự Tồn Chất, hiệu Ngộ Trai, biệt hiệu Hy Văn, là một nhà quân sự, một nhà kinh tế và một nhà thơ lỗi lạc trong lịch sử Việt Nam cận đại.
Nguyễn Công Trứ con quan Đức Ngạn hầu Nguyễn Công Tấn, quê ở làng Uy Viễn, nay là xã Xuân Giang huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh.

Hiển thị 1 - 10 tin trong 2191 kết quả