Thơ

Viết cho buổi hoàng hôn  - Phạm Ngọc Thái  - Thơ

27/06/2015 21:48
Lượt xem 37539

VIẾT CHO TUỔI 17
 
Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

- Thơ Huyền Băng

Bài thơ chỉ ảo như một làn mây bay trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng... mà lắng đọng bên trong tình thơ vẫn tràn đầy cảm xúc và nao nức. Viết Cho Tuổi 17 của Huyền Băng là một bài thơ đẹp, rất đẹp và rất đáng yêu ! Đầm trong cái đẹp ấy của hình ảnh, cảm xúc và của cả làn điệu thi ca có thể làm mê say lòng người !..Còn bây giờ thì Huyền Băng hãy xem, anh sẽ họa cùng với Viết Cho Tuổi 17 của em nghe (!)

VIẾT CHO BUỔI HOÀNG HÔN

Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời...
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh
mình lặng lẽ đi...

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe,
tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao./.

( Hà Nội - tháng 3 năm Đinh Hợi )

Các tác phẩm khác

Bếp lửa rừng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:23
Lượt xem 25251
Bếp lửa quây quần suốt mấy anh em
Không ai nhìn ai, chúng tôi nhìn lửa
ở đó cháy cùng ý nghĩ
Và tỏa hồng trên mỗi trán say mê.

Bước chân - ngọn đèn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:22
Lượt xem 25688
Tiếng chân bước rất êm
Bàn chân không để dấu
Mà bền mà nung nấu
Chân của người đi đêm

Cái nền căm hờn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:21
Lượt xem 22330
Những cái nền tro xám
Để lại trong làng vắng
Để lại trong hoang vắng
Những cái nhìn rất đau

Cát trắng Phú Vang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 18263
Tôi chưa được một lần
In chân vào mặt cát
Để hiểu hết Phú Vang
Trong cát này nặng gót

Chiều Hương Giang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 14585
Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa
Có thể mây cao, có thể nắng vàng
Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian

Có một ngày  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:19
Lượt xem 45609
Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 18988
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân

Con gà đất, cây kèn và khẩu súng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:17
Lượt xem 11473
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ

I.
Con gà đất bảy màu
Sống bằng hơi con trẻ
Hùng dũng gọi mùa xuân
Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc

Đất ngoại ô  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:15
Lượt xem 25883
Khu phố ngoại ô
Tầm tã rụng bên dòng sông
những người dân nghèo về đây
như vỏ hến chiều chiều tấp lên các bến

Đất nước  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:14
Lượt xem 15587
Khi ta lớn Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa.." mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc.

Hiển thị 901 - 910 tin trong 2674 kết quả