Thơ

Viết cho buổi hoàng hôn  - Phạm Ngọc Thái  - Thơ

27/06/2015 21:48
Lượt xem 37617

VIẾT CHO TUỔI 17
 
Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

- Thơ Huyền Băng

Bài thơ chỉ ảo như một làn mây bay trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng... mà lắng đọng bên trong tình thơ vẫn tràn đầy cảm xúc và nao nức. Viết Cho Tuổi 17 của Huyền Băng là một bài thơ đẹp, rất đẹp và rất đáng yêu ! Đầm trong cái đẹp ấy của hình ảnh, cảm xúc và của cả làn điệu thi ca có thể làm mê say lòng người !..Còn bây giờ thì Huyền Băng hãy xem, anh sẽ họa cùng với Viết Cho Tuổi 17 của em nghe (!)

VIẾT CHO BUỔI HOÀNG HÔN

Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời...
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh
mình lặng lẽ đi...

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe,
tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao./.

( Hà Nội - tháng 3 năm Đinh Hợi )

Các tác phẩm khác

Giặc mỹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:13
Lượt xem 23932
Khi tên lính Pháp cuối cùng đi đến trước dòng sông
Vươn qua thành cầu soi mặt mình dưới nước
Nó bỗng nhổ nước bọt vào nơi nó vừa ngắm được
Khuôn mặt chủ nghĩa thực dân cũ tan rồi trên sông nước quê ta

Gửi anh Ttường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:12
Lượt xem 16607
Về những gì tôi muối nói cùng anh
Là buổi cách xa mà mùa xuân đẹp quá
Hoa riềng trắng bên hiên nhà yên ả
Và lũ ve rừng kêu khi trăng lên

Hình dung về Chê Ghêvara  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:11
Lượt xem 12761
Tôi hình dung Chê đi trong rừng
Với khẩu A.K
Những viên đạn cài trong băng
Như hàm răng nghiến chặt

Hồi kết cuộc  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 34987
Chúng nó đã đi rồi
Những tên đã đến 100 năm
Những tên vừa đến 20 năm
Chúng nó đã lội ra biển Đông

Khoảng trời yêu dấu  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:10
Lượt xem 13021
Khi nhà em ở phía đông
Mỗi ban mai, mặt trời hồng chỗ em
Tưởng như em đó, bên thềm
Hồng hào chải mái tóc mềm xuống vai

Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:09
Lượt xem 13798
Em ru Tai ngủ trên lưng mẹ ơi
Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ
Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội
Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng

Lau  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:09
Lượt xem 30241
Xe đi trong rừng lau
Lau làm mây, lau làm bàn tay
Vuốt nhẹ vào buồng lái
Buồng lái ta có giàn tre làm mái

Lời chào  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:08
Lượt xem 16988
Ta đi qua những năm tháng không ngờ
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến
Bỡo lục bình mênh mang màu lục tím
Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông

Màu xanh lên đường  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:07
Lượt xem 16959
Trong trẻo suốt một đời
Những hàng mưa dưới lá
Rừng gọi tên tôi thế đó
Những hạt mưa rừng trong trẻo rơi..

Mùa xuân ở a đời  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 14:56
Lượt xem 14719
Em lại về A Đời
Mùa xuân theo em đó
Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
Ơi A Đời thôn nhỏ

Hiển thị 911 - 920 tin trong 2674 kết quả